“Bác sĩ đến tận nhà khám cho mẹ chồng tôi”. Chị H. ở phường 2, Bình Thạnh xúc động bắt đầu câu chuyện. Nhà 5 người, 4 người thành F0. Cô em chồng nhất định không chịu test COVID, đã qua đời vào ngày 19-9, chồng chị đi cách ly, mẹ chồng 84 tuổi nên được ở nhà và chị chăm.
Bạn đang đọc: Những thiên thần áo trắng trong ký ức F0
Bác sĩ đã cõng mẹ tôi
Lo hậu sự cho cô em chồng xong, bệnh tình của mẹ chị đã trở nặng. 12 giờ đêm chị alô đường dây nóng của trạm y tế lưu động phường 2, Q. Bình Thạnh nhờ trợ giúp. Đầu dây bên kia có người đảm nhiệm cuộc gọi, giọng của một người trẻ tuổi miền Bắc hỏi chị cần giúp gì, họ xin số nhà và vội vã lên đường ngay. 5 phút sau đã có vài người mặc đồ bảo lãnh đứng trước nhà .” Cho chúng em vào nhà xem thực trạng của bà, chị nhé ! ” – vẫn giọng nói anh người trẻ tuổi lúc nãy. Bác sĩ khẩn trương đo nhiệt độ, đo SpO2, thăm khám và hỏi người nhà triệu chứng của bệnh nhân rồi không chần chừ, anh đã gọi cho Bệnh viện Nhân dân Gia Định .Khi mọi người loay hoay dìu bà xuống giường để ra xe cấp cứu vì bà chân yếu, đi lại khó khăn vất vả, anh đã ngồi xuống đất, nói mọi người đỡ bà lên sống lưng anh cõng ra xe …Hình ảnh ấy và giọng nói nhẹ nhàng của người miền Bắc trong lúc mái ấm gia đình chị đang rối bời vẫn hằn sâu trong trí nhớ của chị, mặc dầu mẹ chồng chị không qua khỏi và chị vẫn áy náy vì không hỏi tên vị bác sĩ ấy. Mãi đến khi nhận hũ tro cốt của bà, chị mới hỏi thăm và biết anh tên Lê Quốc Đạt, thuộc tổ y tế quân y tương hỗ công tác làm việc phòng dịch tại phường 2, Quận Bình Thạnh .Qua câu truyện kể này, chị rất cảm ơn những người đã xuất hiện kịp thời trong lúc những mái ấm gia đình suy sụp về niềm tin, hết sạch về sức khỏe thể chất, họ như những chiếc phao cứu sống kịp thời bao sinh mạng, chí ít cũng để cho người bệnh được đến bệnh viện, ” để còn nước còn tát ” … như cách người Việt mình luôn nỗ lực trong cảnh thập tử nhất sinh .
Alô, bác sĩ có mặt ngay
Nhà 15 người, 6 F0, 3 F0 điều trị tại nhà, đó là tình cảnh mái ấm gia đình chị Nguyễn Thụy Ngọc Phượng ở sát bờ sông ( hẻm 146 / 14 / … ) đường Vũ Tùng, phường 2, Q. Bình Thạnh. Ba người được đi cách ly tập trung chuyên sâu .Bà nội chồng chị 82 tuổi, vợ chồng chị cùng là F0 cách ly tại nhà. Ai cũng được phát 2 gói thuốc A và B, loại 1 viên và loại 2 viên, trên gói thuốc còn in số điện thoại cảm ứng hotline cấp cứu khi có tín hiệu nặng. Khi chị gọi, y bác sĩ đến khám tận nhà, cho bà nội chồng chị mượn bình oxy, dặn dò kỹ lưỡng .Chị tụt huyết áp, bác sĩ bảo : ” Do chị thiếu dinh dưỡng, ăn nhiều sẽ có sức khỏe thể chất trở lại “. Ông ngoại chị đã 92 tuổi, không mắc COVID nhưng vẫn được bác sĩ thăm khám và hướng dẫn chăm nom sức khỏe thể chất .Chị Phượng kể về sự chăm nom tận nhà của bác sĩ cho bệnh nhân F0 quanh chị. Một trường hợp F0 đã điều trị hết, nhưng đến tối gọi bác sĩ vẫn đến khám do bệnh nhân có bệnh nền tăng huyết áp và Parkinson .” Trẻ, năng động, quyết tử, nhiệt tình và thân thiện. Hỏi thăm mới biết họ tận Thành Phố Hải Dương vào chi viện cho Hồ Chí Minh, đa số bác sĩ đều còn trẻ, chỉ ngoài 30, là bác sĩ của Bệnh viện 7 – Quân khu 3 ! Thương lắm ! Nghe nói có bác sĩ khi rút từ đây về nơi khác đã có một người bị lây nhiễm … ” .
Tri ân chẳng nói hết bằng lời
Người dân chụp ảnh lưu niệm với y bác sĩ Học viện Quân y ( công tác làm việc tại Trung tâm Y tế dự trữ Q. 11 ) khi thăm quan Bưu điện TP.Hồ Chí Minh sáng 9-10 – Ảnh : T.T.D.TP. Hồ Chí Minh chia tay gần 30.000 chiến sỹ, nhân viên cấp dưới y tế từ khắp mọi miền quốc gia vào tương hỗ chống dịch COVID-19. Trong đoàn quân ấy, ngoài thành phần ” nòng cốt ” là những y bác sĩ, bộ đội, người trẻ tuổi còn có cả những nhà sư, hoa khôi, ca sĩ, sinh viên …
Từng có mặt trong các khu cách ly tập trung, tôi hết sức cảm kích hình ảnh tu sĩ mặc trang phục bảo hộ y tế bên ngoài bộ quần áo tu hành. Khi đất nước cần bất cứ ai cũng sẵn sàng làm chiến sĩ.
Trận chiến ” không tiếng súng “, nhiều chiến binh đã trở thành F0, một số ít người chỉ còn lại di ảnh. Họ đã không chờ được đến ngày ” Hồ Chí Minh khỏe lại ” .Tri ân họ chẳng thể nói hết bằng lời, tuy nhiên vẫn xin được ngả mũ kính phục và biết ơn !
THANH BÌNH
Sài Gòn xin cảm ơn!
Được bình an và trở về nhà sau những ngày sinh tử ở tháp điều trị COVID-19 cho những bệnh nhân nặng, với nhiều người dân TP.HCM là nhờ sự cứu chữa, chăm sóc tận tình của những y bác sĩ, tình nguyện viên chi viện chống dịch khắp mọi miền đất nước. Những người đã sát cánh với đội ngũ hàng trăm ngàn y bác sĩ, tình nguyện viên TP.HCM.
13 ngày tại Bệnh viện dã chiến số 12 với anh Quốc Dũng ( 35 tuổi ) là những thời gian sinh tử mà anh không khi nào hoàn toàn có thể quên được. Đây là bệnh viện có sự tham gia của một đội ngũ y bác sĩ từ rất nhiều tỉnh thành : Điện Biên, Quảng Ninh, Bắc Giang …Trở về nhà với vợ con, quay trở lại đời sống thông thường, anh Dũng tự nhận xét điều đã cứu anh là sự nỗ lực, sự sáng sủa của bản thân và đặc biệt quan trọng là sự điều trị tận tình của những y bác sĩ .Vào bệnh viện dã chiến và tiếp đó là vào phòng cấp cứu dành cho bệnh nhân nặng, anh đã trải qua rất nhiều ngày với máy trợ thở, những lúc chỉ cần “ đi từ giường bệnh đến phòng vệ sinh ” mà phải liên tục ngồi xuống để thở .Mỗi ngày chiến đấu với dịch bệnh của anh luôn có bóng hình, sự chăm nom, tương hỗ của những y bác sĩ ở Quảng Ninh, Bắc Giang … Anh vẫn còn nhớ như in chất giọng miền Bắc của người bác sĩ điều trị kiên trì nói lại khi người bệnh không quen nghe và hỏi lại liên tục .Anh Dũng nhớ lại : “ Lúc còn ở phòng thường và đùng một cái khó thở tôi đã rất sợ. Sợ mình không về được với vợ con. Ngay khi tôi báo khó thở, bác sĩ xuất hiện ngay đo SpO2 và chuyển xuống phòng cấp cứu. Xuống tới giường cấp cứu, 5 bác sĩ vây hãm, người đeo mặt nạ thở oxy, người đo SpO2, nhiệt độ, huyết áp, chích thuốc, uống thuốc, tôi bình tâm hẳn. Đêm tiên phong ở phòng cấp cứu tôi không nghĩ gì nhiều, chỉ nghĩ xuống đến đây là sống rồi vì bác sĩ thăm khám, đo chỉ số liên tục .Rất khó ngủ vì tiếng bình oxy kéo ken két, tiếng bác sĩ, điều dưỡng ra vào liên tục cộng thêm việc phải nhu yếu nằm sấp và nằm nghiêng, không được nằm ngửa ”. Nếu không từng là bệnh nhân, thưởng thức mà anh Dũng kể lại nghe sẽ khó tin : “ Ở phòng cấp cứu sướng lắm, món ăn cũng nhiều hơn. Vì viêm phổi nặng nên sáng và chiều có bác sĩ vỗ sống lưng để thông phổi và đường hô hấp, được ngắm mảng cây xanh phía ngoài ” .Đã có rất nhiều bệnh nhân như anh Dũng vượt qua cửa tử nhờ vào đội ngũ y bác sĩ, tình nguyện viên đến từ những tỉnh, thành khác trong cả nước .Theo ghi nhận của Sở Y tế Thành Phố Hồ Chí Minh, tổng số nhân lực của những bộ, ngành TW kêu gọi tương hỗ từ những tỉnh, thành là 28.989 người. Trong đó lực lượng tăng cường từ những bệnh viện thuộc những bộ, ngành TW và đoàn nhân viên cấp dưới y tế những tỉnh, thành là 6.244 người .Lực lượng tăng cường từ Bộ Quốc phòng là 16.637 người, lực lượng từ Bộ Công an là 1.749 chiến sỹ, lực lượng tăng cường từ những trường ĐH, cao đẳng, cơ sở đào tạo và giảng dạy chuyên ngành y là 4.031 người .
Những ngày này, sau 3 tháng dài đằng đẵng chống dịch, các y bác sĩ, chiến sĩ, sinh viên của Hà Giang, Thái Nguyên, Lào Cai, Hưng Yên, Hà Nội, Nam Định, Nghệ An, Quảng Bình, Quảng Nam… sẽ về lại quê nhà, về với công việc, học tập thường ngày. Sài Gòn tháng 7, tháng 8 đón họ giữa cơn đau oằn mình, với phố phường vắng lặng vì giãn cách, với những khu cách ly, bệnh viện dã chiến đầy kín bệnh nhân. Họ rời đi khi một Sài Gòn đã quay lại một phần cuộc sống thường nhật, bệnh viện dã chiến đã thưa thớt bệnh nhân.
Chia tay nhau, những ân tình vẫn còn lại trong sự hồi sinh từng góc phố, mỗi cuộc sống sau dịch bệnh ở thành phố này. TP HCM mong sẽ được đón lại tổng thể – những y bác sĩ, những chiến sỹ, những bạn sinh viên – vào một ngày không xa, một ngày Hồ Chí Minh thật sự khỏe lại với 100 % công sức của con người. Hồ Chí Minh xin cảm ơn !
VŨ THỦY
Thiên thần áo xanh trong khu cách ly, phong tỏa TTO – Những ngày đầu tháng 5, lần thứ ba dịch COVID-19 quay trở lại TP TP. Đà Nẵng, những ca bệnh được phát hiện liên tục và những khu cách ly tập trung chuyên sâu F1, F2 nhanh gọn được xây dựng. Số lượng người vào ngày một đông.
Source: http://thoitrangviet247.com
Category: Áo