NGƯỜI LÁI ĐÒ THẦM LẶNG

NGƯỜI LÁI ĐÒ THẦM LẶNG

                                             

   “

Suốt một đời đưa đón khách qua sông…
                                Ai còn nhớ người lái đò thầm lặng?
                                Vẫn ngược xuôi, dù gió mưa hay nắng!
                                Tiễn người đi… biền biệt chẳng về thăm?.
                                Vẫn lặng lẽ, bằng tất cả cái tâm…
                                Vì sự nghiệp trồng người đầy cao “

Bạn đang đọc: NGƯỜI LÁI ĐÒ THẦM LẶNG

Chiều dần buông theo áng mây trôi hờ hững. Những người lái đò bên con sông kia vẫn luôn miệt mài, cặm cụi chở những đợt khách sau cuối sang sông. Mồ hôi họ đã rơi trên tấm ván đò cũ kĩ. Nhìn cô lái đò má ửng hồng, như đâu đây hình ảnh của thầy cô hiện lên. Tóc thầy bạc vì bụi phấn, mắt cô đã thâm quầng vì những đêm mất ngủ, như người lái đó chở khách sang sông, từng thế hệ này đến thế hệ khác, đưa thế hệ trẻ cập bến tương lai, đi đến những chân trời rộng mở, mở ra cả hòai bão, tham vọng cho bao thế hệ .

Một dòng đời – một dòng sông. Mấy ai là kẻ đứng trông bến bờ. Muốn qua sông phải có đò. Đường đời muốn bước phải nhờ người đưa …Có ai đó đã ví người thầy như người chèo đò và cô cậu học viên là khách qua sông. Khách qua sông rồi, con đò vẫn như say sưa miệt mài giữa đôi bờ đưa bao thế hệ đi ngang dòng sông tri thức. Còn gì vui hơn so với những người thầy khi học trò của mình lần lượt trưởng thành sinh ra, nhường bước cho những chú chim non mới. Còn gì vui hơn khi những khách qua sông đã nhớ dòng sông bến đò xưa và cả người chèo đò lặng lẽ .

Suy cho cùng, sự hi sinh của mỗi thầy cô giáo là quy luật muôn đời. Làm nhà giáo luôn quên mình đi để nghĩ nhiều đến người khác. Là làm bãi cát dài nâng mình cho những con sóng, con sóng sau ùa đi, con sóng trước xóa sạch dấu vết nuôi nấng, những bãi cát vẫn nằm đó nhớ hoài những con sóng đã đi qua. Thầy cô giáo là người chèo đò, đưa khách sang sông, con đò về bến cũ. Người khách xưa biết khi nào trở lại, có nhớ con đò và lần qua bến ấy – sang sông !

 

Hôm nay ,

  

hòa chung trong không khí tưng bừng, náo nức của cả nước kỷ niệm 37 năm ngày Nhà giáo Nước Ta ( 20/11/1982 – 20/11/2019 ) – ngày tôn vinh những người lái đò thầm lặng, tập thể giáo viên, học viên Trường Tiểu học Lạc Vân đã ra sức thi đua hưởng ứng với hằng loạt những chuỗi hoạt động giải trí có ý nghĩa và có ích nhằm mục đích tri ân những thầy giáo, cô giáo, đồng thời kết nối thêm tình Thầy – Trò, giáo dục truyền thống lịch sử “ Tôn sư, trọng đạo ” ; đặc biệt quan trọng trải qua đó đã kiến thiết xây dựng cho những em học viên có môi trường tự nhiên, điều kiện kèm theo học tập tốt nhất .

      Đồng chí Nguyễn Thị Ánh Hồng 

– Hiểu trưởng nhà trường đã lên phát biểu quan điểm .

Hòa chung niềm vui ấy những em học viên trường Tiểu học Lạc Vân cũng rất tích cực không riêng gì thi đua học tốt khuyến mãi những thầy những cô chùm điểm tốt, việc tốt mà cả trong những hoạt động giải trí của trường những em cũng hoàn thành xong rất tốt đang lên những lời ca tiếng hát những điệu múa để thay cho lời cảm ơn thầy cô của mình .

Kết thúc ngày lễ hội là những khoảng chừng khắc thật đẹp bên những đồng nghiệp thân yêu của mình .

 

Rate this post

Bài viết liên quan

Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận