"Không được, em không đồng ý"
Chàng trai trẻ trong chiếc áo đồng phục blouse trắng thật sạch bực mình với điều gì đó ở phía đầu dây điện thoại cảm ứng. Cậu vừa mới trở lại từ buổi hội thảo chiến lược xu thế của khoa. Và cậu quyết định hành động nên trò chuyện với những đàn chị cho xong trước khi quay về khu túc xá, chỗ cậu mới chuyển tới chưa được một tuần ."Pai, đồng ý đi. Đối đầu trực tiếp với bên khoa Kỹ thuật đấy" – lời đề nghị vẫn ì xèo từ phía bên kia điện thoại.
Bạn đang đọc: CHAPTER 01: Áo choàng màu bụi
"Không được đâu, em xin lỗi. Chị biết là em không thích đông người mà. Để Waan làm được rồi. Đẹp trai muốn chết" – Pai khiêm tốn trả lời.
"Không đâu, Pai. Quản lý khoa cũng chọn Pai làm đại diện rồi. Sao em có thể từ chối vậy chứ? Là danh hiệu Trăng của khoa mà ai cũng mơ ước đấy" – Đàn chị năm cuối khoa Y vẫn chưa chịu bỏ cuộc.
"Em thật sự không tiện tham gia đâu. Có biết bao nhiêu người chuẩn bị kỹ hơn em, đẹp trai hơn em mà. Hãy để người khác tham gia đi" - Vẫn giọng nói nhẹ nhàng, nhưng tuyệt nhiên không có ý sẽ thay đổi quyết định của mình.
"Pai, đừng cố gắng cãi lại số đông. Coi như là giúp giảng viên đi. Em có biết là khoa Y chúng ta đã lâu rồi không giành được giải thưởng gì không? Thua khoa Kỹ thuật hai năm liên tiếp. Năm nay hy vọng hết ở em đó, Pai" – bên kia kết thúc một cách thuyết phục.
"Chị đừng nói vậy, khoa Kỹ thuật có thắng cũng chẳng có vấn đề gì cả. Cuộc đua giữa các khoa đâu có giá trị gì đâu. Chị nghĩ nhiều rồi đấy. Waan cũng đẹp trai mà. Nếu nó biết chị gọi em thế này, là giận em chắc luôn"
"Bây giờ, tên của Pai được coi như là Trăng không chính thức rồi. Pai được vote nhiều nhất, cho dù cưng có nói không tham gia đi chăng nữa thì cũng không ảnh hưởng đến kết quả đâu. Với lại Waan là bạn của em mà, Waan sẽ không giận"
"Em thật sự không muốn tham gia chút nào. Đừng ép em nữa" - Cậu cố gắng mềm mỏng tới cuối cùng, từ chối lời đề nghị.
"Nghỉ ngơi đi. Và suy nghĩ cẩn thận về lời đề nghị này. Tần ba, bốn ngày nữa chị sẽ gọi lại cho em. Đừng vội trả lời. Chị đợi được" – Pak không nóng giận gì cả, chỉ chuyển lời lại như vậy.
Pai trả lời kiên quyết "Dù hôm nay hay ba ngày sau, câu trả lời của em vẫn không thay đổi"
"Ba ngày sau chị gọi lại. Hy vọng Pai sẽ không từ chối chị"
Cuối cùng cuộc điện thoại thông minh cũng kết thúc, không một lời tạm biệt. Chàng trai nắm điện thoại thông minh trong tay, nhíu mày không dễ chịu. Cậu không thích bị ép buộc, bất kể chuyện đó có quan trọng tới đâu, và ai nhu yếu đi chăng nữa. Kể cả có phải là đàn anh, đàn chị thân thiện hay không ."Crack...."
Tiếng viên gạch bị đạp lạo xạo dưới chân cách đó không xa. Chàng trai nhìn trái nhìn phải để tìm nguyên do, và gặp được gia chủ tiếng động mới nãy, không ai khác là Itt - kẻ vốn không định coi như bè bạn. Cũng không hẳn là quân địch với nhau. Nói đúng hơn thì là bạn học cũ .
CHAPTER 01: Áo choàng màu bụi
Bài viết liên quan
Theo dõi
Đăng nhập
0 Comments