Bạn đang đọc: Nàng Bân may áo cho chồng
581 lượt xem
Chắc hẳn ai trong mỗi chúng ta đều đã từng nghe qua câu tục ngữ “Tháng Giêng rét đài, tháng hai rét lộc, tháng ba rét nàng Bân” rồi phải không nào? Cái rét tháng Giêng và cái rét tháng Hai là những đợt rét của mùa đông năm cũ còn xót lại. Thế nhưng tại sao khi đến tháng Ba mà trời vẫn còn rét nữa? Ngay sau đây chúng tôi sẽ chia sẻ đến bạn sự tích rét nàng Bân – Nàng Bân may áo cho chồng. Chắc chắn sau đó bạn sẽ hiểu rõ hơn về vấn đề này.
Tìm hiểu sự tích: Rét nàng Bân – nàng Bân đan áo cho chồng
Chuyện kể rằng : Ngày xửa thời xưa, nàng Bân là một cô gái hiền lành, êm ả dịu dàng, rất mực chịu thương, chịu khó và hay lam hay làm. Nàng đối xử với mọi người cũng rất chu đáo và tận tình bởi với tính tình ấy không được cho phép nàng làm bất kỳ việc gì đại khái hay qua loa. Từ việc rửa bát đũa, quét sân nhà, sắp xếp đồ vật, ồng áng cho đến nấu cơm … tổng thể đều phải thật hoàn hảo nhất. Khi đến tuổi lấy chồng, nàng cũng về làm dâu như bao người con gái khác, nhưng tính tình thì vẫn như xưa, không hề biến hóa và không có ai hoàn toàn có thể trách nàng nửa lời, chỉ có điều do quá tỉ mỉ và cẩn trọng nên việc làm của nàng có phần lờ đờ. Nhưng đây cũng chỉ là nhận xét của những người xung quanh chưa thực sự hiểu về nàng mà thôi. Khi nghe được những lời nhận xét này, nàng cũng không thanh minh và cũng không khi nào đổi khác cung cách thao tác của mình .
Nàng lấy chồng vào đầu mùa đông, ngay khi việc làm gặt hái vừa xong. Vì thấy chồng thiếu áo ấm, nên nàng đã bắt tay ngay vào việc quay tơ kéo sợi để sẵn sàng chuẩn bị đan một chiếc áo ấm thật đẹp cho chồng. Những sợi tơ, sợi len của nàng vừa đều đặn lại vừa nuột nà, óng ả. Sau đó, nàng đi tìm nhiều thứ vỏ cây, pha chế và nhuộm ra nhiều màu khác nhau để vẽ kiểu áo và những hình trang trí, họa tiết. Những mũi đan của nàng thật đẹp và tuyệt vời và hoàn hảo nhất bởi khi làm thì nàng đều để hết tâm chí vào việc làm .
Thời gian thấm thoát trôi qua, trời đã sắp sang xuân mà nàng mới may xong đôi cổ tay, vì thế mới có câu hát như thế này :
Nàng Bân đan áo cho chồng
Đan ba tháng ròng mới được cổ tay.
Mặc cho tháng ngày cứ thế qua đi, nàng vẫn miệt mài với việc đan áo cho chồng và ở đầu cuối khi tháng vừa đến, chiếc áo của chồng nàng cũng đã may xong, niềm vui mừng không có bút nào tả xiết hiện trên mặt nàng. Thế nhưng, lúc nàng đan xong chiếc áo thì cũng là lúc trời lại trở nắng, hết rét .
Khi đó, nàng Bân buồn lắm! Nàng tưởng chừng như cả bầu trời sụp đổ bởi nàng đã đặt biết bao tâm huyết, công sức, nỗi niềm và mơ ước vào chiếc áo này. Nàng rất yêu thương và quý trọng chồng bởi suốt mấy tháng ròng chàng đã phải âm thầm chờ đợi chiếc áo. Thế nhưng, khi đan xong chiếc áo thì chàng không được mặc, chỉ một niềm vui, niềm hạnh phúc nhỏ thôi cũng không được đền đáp.
Khi đó, Ngọc Hoàng trên thượng giới đã nghe thấu tiếng khóc của nàng Bân và cảm động trước tấm lòng của người con gái nết na, đức hạnh ấy. Ngay lập tức, Ngài đã cho gọi hai vị Nam Tào, Bắc Đẩu đến và phái tìm hiểu cho rõ nội tình. Sau khi đồng cảm hết sự tình, Ngài ngồi trầm ngâm một lúc lâu rồi phán :
Ta biết ở cõi trần có nhiều người phải sống cực khổ và chịu đựng nhiều nỗi oan khiên, nhất là giới phụ nữ. Họ đã phải đầu tắt mặt tối suốt ngày để lo ăn, lo mặc và lo nhiều thứ nghĩa vụ và trách nhiệm với xã hội và chồng con. Nàng Bân chính là một người phụ nữ mẫu mực với tấm lòng yêu thương, độ lượng, cần mẫn và nhẫn nhục, rất xứng danh để được khen thưởng. Nay ta hạ lệnh xuống cõi trần : Mỗi năm, cứ vào đầu tháng Ba Âm lịch, rét sẽ lê dài thêm một vài ngày để những người phụ nữ giàu lòng vị tha như nàng Bân nếu có đan áo cho chồng chậm thì cũng phải được mặc thử. Nhưng hai khanh cần nhớ, rét cũng chỉ vừa và ngắn thôi nhé !
Khi nghe Ngọc Hoàng nói vậy, hai vị Nam Tào, Bắc Đẩu đứng lặng một hồi lâu, tần ngần nhưng rồi cũng khỏe mạnh tâu lên : “ Muôn tâu Thượng Đế ! Nếu Ngài ban lệnh ra như vậy thần e sẽ không có sự công minh. Chẳng nhẽ chỉ vì một vài người mà để cho tổng thể mọi người đều phải chịu rét thêm nữa hay sao ? ” Chúng thần do vậy cũng sẽ khó bề quản lý ” .
Ngay sau đó, Ngọc Hoàng đã vẫy tay cho hai vị ngồi xuống, ôn tồn nói : “ Ta biết, ta biết … Nhưng ta cũng đã xem xét kỹ càng rồi, lòng tốt và tính kiên trì, lẽ đương nhiên khi nào cũng phải được khuyến khích. Một con người mẫu mực sẽ làm tấm gương sáng cho tổng thể mọi người. Chắc hai khanh còn nhớ đã từng tâu lên với ta bao nhiêu việc cẩu thả, gian dối, xấu xa mà người đời đã làm đấy sao ? Ta quyết định hành động như vậy cũng chỉ là để nhắc nhở họ có làm gì thì cũng phải kiên trì, làm cho đến nơi đến chốn, chứ không được qua loa, đại khái .
Nghe Ngọc Hoàng nói vậy, hai vị Nam Tào, Bắc Đẩu đều cho là chí lý nên đã hấp tấp vội vàng đứng lên, cúi đầu lạy tạ Ngài. Sau đó, hai vị Nam Tào, Bắc Đẩu liên tục đôn đốc những vị thần mưa gió và giá rét hằng năm thảy đều làm tròn trách nhiệm. Từ đó thành lệ, hằng năm vào khoảng chừng tháng Ba, cái tháng mà mùa rét đã qua, mùa nóng đã tới nhưng có lúc tự nhiên rét lại mấy hôm và người ta gọi là cái rét nàng Bân .
Rét nàng Bân kéo dài bao lâu?
Như đã nói ở trên thì rét nàng Bân là đợt rét ở đầu cuối của ngày đông, lê dài khoảng chừng vài ngày trong đầu tháng Ba Âm lịch. Mặc dù nó chỉ diễn ra trong thời hạn ngắn nhưng có những năm thời tiết của Bắc Bộ lại trở rét đậm. Chính vì thế, trong dân gian còn có câu tục ngữ : Rét tháng ba, bà già chết cóng .
Một số bài thơ về cái rét nàng Bân
Bài thơ: Rét nàng Bân – Thơ: Lãng Du Khách
Xuân rồi sao rét lại về
Tại nàng Bân cứ dầm dề áo đan
Thương chồng buốt giá cơ hàn
Vỏ cây dệt sợi miên man tháng ngày.
Cặm cụi mà nàng chẳng hay
Áo xong trời đã chuyển ngày sang xuân
Bàn tay nhuốm máu tần ngần
Hòa cùng giọt lệ trầm luân than trời .
Động lòng trời nhả tuyết rơi
Ngày xuân ấm áp vội rời sang đông
Bõ công cho chút tình nồng
Ngày đêm đan áo cho chồng ấm thân.
Than ôi ! Cái rét nàng Bân
Vì nàng mà để tiết trần đổi thay
Bà con phải rét thật gay
Cỏ cây cũng phải đắng cay chịu phần.
Đã qua cái tiết lập xuân
Nàng kêu buốt giá xa gần bi ai
May thay lạnh buốt chẳng dài
Chứ không thì biết trách ai hỡi nàng.
Rét nàng thiệt hại mùa màng
Cái lạnh tê tái kinh hoàng thế gian
Vì nàng giá buốt gian nan
Nàng thật trọng tội cơ hàn tháng Ba!
Bài thơ: Đừng trách nàng Bân – Thơ: Hồng Ngân
“Nàng Bân đan áo cho chồng
Đan ba tháng ròng mới được cái tay”
Trời thương nàng vụng vá may
Xót chồng chịu rét tháng ngày biên cương
Tháng Ba gieo gió, tuyết sương
Cho chồng nàng nhận tình thương ấm nồng
Tình yêu trời cũng động lòng
Xin đừng trách tội… yêu chồng nàng Bân
Xuân qua, trời ấm áp dần
Thêm vài ngày rét nàng Bân chuyển mùa
Tình cảm lúc nắng, lúc mưa
Sáng thì giá rét đến trưa nắng hồng
Qua lạnh giá… sẽ ấm nồng
Thì ta mới biết tấm lòng của nhau
Trên đời sống có trước, sau
Hạnh phúc trọn vẹn tình sâu, nghĩa dày.
Bài thơ: Chuyện nàng Bân – Thơ: Bình Minh
Ngồi nghe mẹ kể chuyện xưa
Tháng Ba năm ấy rét chưa ai bằng
Cuối xuân đầu hạ rõ ràng
Mà trời rét buốt cả làng xuýt xoa
Mẹ kể lại chuyện đã qua
Có người con gái tên là nàng Bân
Tính tình nàng rất chuyên cần
Thương chồng chung thuỷ nhiều lần vá may
Nhưng nàng chẳng được khéo tay
Tuy rằng chịu khó những ngày tháng qua
Chồng nàng rét buốt thịt da
Áo đâu có được đã qua đông rồi
Nàng đành than thở với trời
Cho con trận rét để đời nhớ nhau
Trời đành se mối trầu cau
Đem về rét ngọt ngày sau nhớ nhiều
Quê hương biết mấy thân yêu
Nhớ chuyện xưa ấy thấy nhiều lâm ly
Mùa đông dù đã qua đi
Vẫn còn vương lại những gì nàng Bân…
Trên đây là một số thông tin về sự tích rét nàng Bân – nàng Bân đan áo cho chồng mà chúng tôi muốn chia sẻ đến bạn đọc. META mong rằng bạn đã hiểu rõ vì sao lại gọi là cái rét nàng Bân. Cảm ơn bạn đã quan tâm theo dõi bài viết của chúng tôi!
Đừng quên truy vấn website META.vn để tìm hiểu thêm thêm nhiều thông tin hữu dụng bạn nhé !
>> Tham khảo thêm:
Source: thoitrangviet247.com
Category: Áo