Rảo qua một số ít con đường ở TP Cần Thơ như : Ngô Quyền, Ba Tháng Hai, Mậu Thân, Cách Mạng Tháng Tám … chúng tôi đều gặp khá nhiều chiếc máy may đang chạy rèn rẹt. Ở một số ít máy may còn có người mua đang đợi để tranh thủ lấy liền. Ngồi “ la cà ” với dì Sáu ở góc đường Mậu Thân – Ba Tháng Hai mới biết thợ sửa đồ không chỉ sửa cắt lai, bóp lưng, bóp đùi, đặt lại cái túi … mà “ cái gì cũng sửa ” .
Khách hàng thì đủ mọi lứa tuổi, đủ thành phần nhưng đông nhất vẫn là những bạn trẻ. Hàng mang đến không chỉ là đồ may sẵn, mà còn may màn treo cửa, gối, đến hàng vừa lấy từ nhà may lớn hẳn hoi. Một cô tên Cúc dừng xe ngay mép đường, chìa ba cái quần cho dì Sáu và bảo : “ Một cái chị sửa lại đáy. Còn hai cái kia chị bóp từ cỡ 32 xuống còn cỡ 29 ” .
Tổng cộng tiền công của ba cái là 20.000 đồng, cái giá không quá cao nhưng nhờ số nhiều nên thợ sống được với nghề. Đồ may sẵn đôi khi không vừa ý ở điểm này điểm nọ đã đành, nhưng đồ may ở tiệm lớn hẳn hoi cũng được mang đi sửa. Ở đối diện bàn may dì Sáu tôi gặp anh Phi đang đợi lấy liền, anh bảo: “Tôi may ở tiệm D., tiền công tới 70.000đ/quần, nhưng đáy quần hơi bị dài. Mang lại đó sửa thì bị lâu nên ra đây chịu tốn vài ngàn về đi đám cưới liền”.
Còn ở ngã ba Cách Mạng Tháng Tám – Trần Quang Diệu, một nhóm học viên Trường Bồi dưỡng nhiệm vụ công an tại Cần Thơ đang đứng cho chị Kiều đo để cắt lai quần. Phạm Phi Đạt – học viên Trường Bồi dưỡng nhiệm vụ công an Cần Thơ – cho biết : “ Tụi em được phát đồng phục 3 bộ / năm. Hiếm có đứa nào vừa khít nên thay phiên nhau xin ra ngoài sửa .
Gửi bảy ngày rồi mà chưa lấy được vì thợ sửa “ trúng đồ ”. Cứ 4.000 đồng / hai lai quần, chưa đầy một buổi, chị Kiều làm xong trên 10 cái. Làm nghề này có lúc cũng dễ kiếm tiền nhưng cũng có khi sửa cả ngày mà lấy tiền không đành lòng. Ở chỗ chị Kiều, chúng tôi từng gặp một phụ nữ làm nghề bán vé số tên Huệ ( ở hẻm 174 Cách Mạng Tháng Tám ) mang cái áo trắng cũ đã ngả vàng đến sửa cho con trai 12 tuổi của chị .
Chiếc áo cũ này được sửa lại hàng loạt nhưng giá chỉ có 5.000 đồng ! “ Cái áo đã cũ đến thế, mình đâu đành lòng lấy nhiều. Hồi chưa ra đây ngồi may, tôi cũng từng nghèo khó lắm nên xem như thể làm phước cho người ta vậy ! ” – chị Kiều bộc bạch .
Giá sửa đồ tương đối ổn định, thường thì sửa các món: lên lai, bóp lưng, bóp nách… là 4.000 đồng/cái. Đôi khi sửa nguyên toàn bộ cái quần hoặc áo cũng là 10.000đ/cái. Nhưng khách hàng nên hỏi giá cả trước, nếu không cũng bị “chặt đẹp” như chơi vì các tay thợ thường “nhìn mặt mà ra giá”.
Kế bên chợ Xuân Khánh, phường Xuân Khánh, cô gái tên Hồ Phương ( nhà tại 112 / 1 Mậu Thân ) cầm chiếc quần vừa lấy từ tay “ ông thợ ” vừa than với cô bạn đi cùng : “ Lên lai là 4.000 đ / cái mà ổng “ chặt ” 6.000 đ / cái, còn bóp đáy với sống lưng có 5.000 đ / cái mà phải trả tổng số tới 16.000 đồng … ” .
“ Thợ sửa ” mọc lên như nấm
Đa số những thợ là những người biết may nhưng không có vốn để mở tiệm hoặc vì lớn tuổi không hề đi may cho những công ty. Và để ra nghề “ sửa đồ ”, họ chỉ cần mua một bàn máy may ( cũ thì 500.000 đồng, mới thì trên một triệu ) cộng thêm kéo, thước … Sau đó thợ tìm một góc nào đó gần chợ hoặc lề đường có nhiều shop bán quần áo là hoàn toàn có thể hành nghề .
Tại ngã tư Ngô Quyền – Võ Thị Sáu, chúng tôi gặp ông Nguyễn Thanh Tân vừa gấp rút tháo chỉ một quần jean màu xanh vừa tâm sự: “Nhà tôi ở Cái Răng lận. Cách đây hai năm tôi từng làm nghề này, ngồi ở góc đường này nhưng không có ăn nên chuyển sang chạy xe ôm. Giờ thấy tuổi mình đã lớn chạy xe khá mệt nên lại quay về sửa đồ”. Ông Tân cũng cho rằng mình chỉ sửa “kiểu văn nghệ”, nghĩa là có ngày làm chỉ một buổi nghỉ một buổi nhưng cũng kiếm được khoảng 40.000 đồng, “khỏe hơn nghề cũ”.
Nơi tập trung chuyên sâu nhiều thợ sửa đồ ngồi nhất hoàn toàn có thể kể đến đường Mậu Thân, riêng đoạn từ ngã tư Mậu Thân – Ba Tháng Hai đến chân cầu Rạch Ngỗng chỉ dài khoảng chừng 500 mét nhưng có khoảng chừng 20 chiếc máy may kê sát nhau .
Ngay đầu ngã tư, kế bên hai cô gái ở Cái Răng ra đây sửa đồ là đại gia đình có “ tên thương hiệu ” là Dì Sáu, nơi có đến ba chiếc máy may kê sát nhau. Phía trước những bàn máy có treo bảng : “ Dì Sáu, nhận sửa đồ, nhuộm đồ … ”. Lúc trước chồng dì Sáu và đứa con tên Thịnh ở nhà sửa xe đạp điện, bốn tháng gần đây dì Sáu nhận càng nhiều đồ nên mua thêm hai máy may và “ kèm ” cho con trai và chồng hành nghề cùng với mình .
Chỉ tính riêng dì Sáu sửa mỗi ngày cũng kiếm xấp xỉ 80.000 đồng. Ngoài ra, dì Sáu còn nhận nhuộm đồ với 15.000 đồng / quần. “ Tôi có bốn đứa con, nhờ bàn máy cọc cạch này mà hai đứa lớn đã học xong ĐH rồi. Còn con gái nhỏ nhất đang học lớp 11 Trường Phan Ngọc Hiển ” – dì Sáu tâm sự .
Source: https://thoitrangviet247.com
Category: Áo