Tình “chị em” trong công sở

Bình thường anh là người can đảm và mạnh mẽ, cương quyết. Trên công ty nhân viên cấp dưới sợ anh một phép. Nhưng mỗi khi về nhà, anh lại là một người chồng hiền lành và sợ vợ. Anh sợ chính bới anh rất yêu chị .

Chị đẹp mặn mà với đôi má lúm đồng xu tiền và đôi mắt dịu dàng êm ả. Chị không khi nào đồng ý chuyện bồ bịch, lăng nhăng. Thế nên dù có chồng con lẵng nhẵng rồi mà chị vẫn có người tán tỉnh, thầm thương trộm nhớ. Với chị, đó chỉ là những lời ong bướm, rẻ tiền. Ở chị có khá đầy đủ sự chu toàn của người vợ, người mẹ. Thế mà có một ngày chị lại thay đổi .

 

Trên cơ quan, chị là người trang nghiêm, cần mẫn nên việc làm tiến triển tốt. Việt kém chị tới 12 tuổi, làm cùng phòng, thân nhau như hai chị em. Mỗi lúc cần hỏi về trình độ, Việt đều nhờ chị chỉ bảo .
Từ chuyện việc làm, hai chị em lại có những tâm sự rất đời thường. Chị kể về mái ấm gia đình, về chồng con, về những bữa cơm hàng ngày. Còn Việt san sẻ với chị về những thất bại trong đời sống hôn nhân gia đình, về cô vợ lười biếng việc nhà. Có đôi lúc Việt chạm vào mắt chị, nói một câu : “ Ước gì mỗi ngày em được ăn cơm chị nấu ”. Nhìn Việt buồn rầu, chị thấy cảm thông .
Rồi những lời nói bâng quơ, lấp lửng của Việt cứ đều đặn dành cho chị. Có lần khi hai chị em ngồi ăn trưa, Việt nhìn thẳng vào mắt chị nói : “ Chị có đôi mắt rất đẹp ” .
Với người phụ nữ đã có chồng con, đó không chỉ là một lời khen. Chị thấy xuyến xao mà đến khi về đến nhà còn mỉm cười một mình. Chẳng biết tự khi nào chị khởi đầu đổi khác so với trước đây, ăn mặc hơn, trang điểm nhiều hơn và rất hay nghĩ ngợi chuyện gì đó .
Rồi những cuộc gặp gỡ ngoài việc làm giữa hai người nhiều hơn. Dù chẳng có gì vướng mắc hay trợ giúp mà Việt vẫn tìm đến chị. Dù ngoài giờ hành chánh, chị vẫn dữ thế chủ động mời cậu em ra quán nhâm nhi cafe. Những tích tắc riêng tư giữa hai người như ngắn dần lại, thay vào đó là những ánh mắt Việt nhìn chị đắm đuối .
Trong một lần vô tình lúc chị trượt chân vì đi đôi guốc cao, theo phản xạ, Việt đỡ, chị tựa vào đôi vai lạ lẫm, vững chãi, thấy một cảm xúc nóng bừng. Lần khác chị đi công tác làm việc một tuần, khi quay trở lại, Việt nói : “ Anh nhớ em ” .

Bằng ấy là quá đủ để hương vị cho cuộc tình bắt đầu. Dường như với chị lúc này, khoảng cách 12 tuổi chẳng còn là cái gì ghê gớm. Việt bây giờ là một làn gió mới thổi vào tâm hồn của người phụ nữ trung niên.

Chị sững sờ để Việt cầm tay : “ Anh yêu em lâu rồi, chỉ cần mỗi ngày được nhìn thấy em là đủ. Được không em ? ”. Với lời lẽ chân thành, với ánh mắt thiết tha của kẻ si tình, mặt chị đỏ ửng vì ngượng .
Cũng là lần tiên phong chị thấy mình không còn làm chủ được ánh mắt trước người khác giới. Trước đây, chị từng bị người ta tán tỉnh, đùa vui, cợt nhả nhưng giờ thì khác, trái tim chị đang đập loạn nhịp .
Có lẽ đây cũng là lần tiên phong chị mang cảm xúc nhớ nhung một người đàn ông ngoài chồng. Chị thấy tim mình xốn xang như kẻ lần tiên phong biết yêu. Đêm, chị mất ngủ, trằn trọc mãi. Ý nghĩ ly hôn chồng để đến với Việt cứ thấp thoáng ẩn hiện .
Chị hãnh diện vì vẫn đủ mê hoặc để làm ngây dại trái tim một chàng trai trẻ hơn mình. Thế nên dù nằm bên chồng nhưng chị vẫn nghĩ đến Việt. Hình như so với những người đang yêu thì chỉ nhìn nhau là chưa khi nào đủ. Thế nên hai người khởi đầu hẹn hò, đến những nơi lãng mạn, thơ mộng .
Nhưng một vài sự nhầm lẫn và những ánh mắt của người qua đường đủ để chị nhận ra mình già hơn nhiều so với Việt. Chị tức tưởi như kẻ thức giấc bỏ cuộc chơi. Chị nhớ đến chồng, đến con và thấy mình thật ngớ ngẩn .
Hôm đó về nhà, khi vừa nhìn thấy chồng, chị tựa vào vai anh, nói khẽ : “ Em yêu và cần anh, cần con ”. Có lẽ cái bí hiểm kia, ánh mắt si tình kia, những lời nói có cánh kia của chàng trai trẻ, chị sẽ cất giữ trong lòng để bảo toàn mái ấm niềm hạnh phúc của mình. Chị vẫn mong chồng sẽ không khi nào biết …

 

Theo

Minh Thái

Eva

Rate this post

Bài viết liên quan

Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận