Hãy cố vươn vai mà đứng.. Tô son lên môi lạnh lùng..

Chưa khi nào mình thấy chữ “ Cố lên ” nó lại có ý nghĩa với mình nhiều như lúc này ..
Không phải lần tiên phong mình đương đầu với những dịch chuyển .. Nên trước biến cố lần này, mình không còn nỗi sợ hãi âu lo và yếu ớt nữa .. thay vào đó là nỗi quạnh quẽ bâng khuâng, nỗi ngậm ngùi cay đắng .. Mình không sợ nữa, mình chỉ thấy buồn mỗi khi cuộc sống rơi vào những dịch chuyển .. Mà lần này, dịch chuyển thật lớn lao .. Nào, hãy cố lên ..

Mình giống như đang đứng ở một ngã rẽ.. Gió to và sóng lớn.. Thèm đi con đường của mình nhưng không tránh khỏi những dằn vặt muộn phiền.. Đâu có sự lựa chọn nào là hoàn hảo nhất.. Đâu có ai được mãi hoặc mất mãi một điều gì.. Nào, hãy cố lên..

Chiều nay, mình quét dọn nhà cửa, mở ra những cánh cửa tủ cất những vật phẩm thời xưa .. Có một gói nhỏ bọc một chiếc áo rơi ra .. Mình cầm lấy, nhìn thật lâu, muốn ôm vào lòng nhưng ngăn lại .. Chiếc áo được gói ghém cẩn trọng, hình như có lần mình đã muốn gửi đi đâu đó, nhưng rồi mình giữ lại .. Ký ức vẫn còn nguyên, vết thương vẫn còn nguyên .. Những đau đớn buốt giá vẫn còn nguyên .. Nào, hãy cố lên ..
Có một chiếc ví cũ, mình để một chút ít tiền của những vương quốc mà mình từng đặt chân đến .. Mỗi nơi mình để lại một chút ít tiền của vương quốc đó làm kỷ niệm .. Quan trọng hơn hết là ở ngăn lớn nhất có một bức ảnh .. Trong bức ảnh đó mình cười thật hiền và đẹp .. Chiếc áo màu hồng nhạt hình như mình đã cho đi ai đó rồi, nhưng nụ cười giống như mới đó, tưởng chừng như mới ngày hôm qua .. Sao khó quên đến thế nhỉ ? Nào, hãy cố lên ..
Chiều nay, thằng bạn thân đã lâu không gặp bỗng dưng trực tuyến, nó bảo : “ Tụi mình ai cũng lo làm giàu, chẳng chịu gặp nhau .. ”, mình thấy buồn .. Mình với nó làm bạn với nhau hơn 20 năm rồi .. Bây giờ mỗi năm chỉ gặp nhau một lần, vào dịp Tết .. Nó bảo, Tết này về, tôi với bà đi ăn, đi nhậu, đi chơi khuya .. bù lại cả năm nha .. Mình lại thấy buồn, mới đó mà ông lại bàn với tôi ngày Tết làm gì làm gì rồi .. Mỗi năm Tết đến, mình lại thấy nỗi đơn độc của mình hiện ra như một tên khổng lồ muốn bóp nát cuộc sống mình .. Thời gian đúng là một tên giết người .. Thôi, chuyện ấy cũng đành vậy mà, cố lên thôi ..
Mấy thời điểm ngày hôm nay, đêm nào mình cũng thấy đau .. Nỗi đau cứ thầm lặng cào cấu vào lòng .. Mà nguyên do của nó, chỉ có một mình mình biết .. Nào, cố lên tiếp đi nào ..
Chẳng phải mình đã đi qua biết bao con đường khó khăn vất vả, đã vượt qua biết bao giông bão, đã một mình mình đưa mình về với non cao biển rộng đó sao ?
Nào, cố lên thôi, cố quên, cố sống, cố suốt đời .. Cố lên nào ..
Chưa khi nào mình thấy bài “ Không tên số 5 ” của Vũ Thành An lại hay đến mức này ..
Quấn quít vân vê tà áo
Run run đôi môi mở chào
Tiếng nói thơ dại ngày đó
Bây giờ mộng đời bay cao ..

Góp hết tương lai vào tiếng
Yêu thương trao em một đời
Hãy sắt se đợi ngày tới
Mai rồi ngọt bùi sẻ chia..

Mai rồi ngọt bùi sẻ chia
Nâng niu cô đơn từng ngày
Xoa tay khi em vào đời
Mà đời còn nhiều đắng cay..

Hãy đến chia nhau nghèo khó
Quên lo tương lai mịt mờ
Hãy cố yêu người mà sống
Lâu rồi đời mình cũng qua..

Lâu rồi đời mình cũng qua
Xin em đôi tay nuột nà
Xin em đôi môi thật thà
Thật thà chịu nhiều xót xa..

Hãy cố vươn vai mà đứng
Tô son lên môi lạnh lùng
Hãy cố yêu người mà sống
Lâu rồi đời mình cũng qua..

( Vũ Thành An )

Hãy nhìn cuộc đời nào.. Còn biết bao lạc quan vui vẻ.. Cố lên, cố
lên ta nhé..
Chùm ảnh chụp ở Sapa này.. Biết bao người còn nở nụ cười thế này mà..

Nu cuoi Sapa 8 by you.

Nu cuoi Sapa 7 by you.

Nu cuoi Sapa 6 by you.

Nu cuoi Sapa 5 by you.

Nu cuoi Sapa 3 by you.

Nu cuoi Sapa 1 by you.

Nu cuoi Sapa 4 by you.

Nu cuoi Sapa 2 by you.

Nu cuoi Sapa by you.

Share this:

Thích bài này:

Thích

Đang tải …

Rate this post

Bài viết liên quan

Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận