Lời bài hát
THƯƠNG ÁO BÀ BA
Võ Minh Lâm- Quế Trân
Cô lái đò ơi… Dạ ơi! Cho tui hỏi thăm…Dạ anh gì đó ơi, anh muốn hỏi thăm cái gì vậy? Dạ đâu có hỏi thăm gì đâu, tại tui muốn làm quen với cô mà hổng biết làm sao! Cho nên… Ý trời đất ơi, anh muốn làm quen với tôi? Phải! Cô lái đò ơi…tôi…Tôi sao nè?
Tôi thương chiếc áo bà ba, áo bà ba cô mặc ra đồng
Trưa nắng hè áo đẫm mồ hôi, áo dãi dầu sớm nắng chiều mưa.
Tôi thương chiếc áo bà ba, áo bà ba cô mặc đưa đò
Đời dãi dầu trong chiếc áo nâu, đêm tôi về nhớ áo bà ba.
Ừmm anh gì đó ơi, người ta thương á là thương áo gấm, áo hoa, áo dài hay là áo kiểu, chứ ai lại như anh đi thương áo bà ba quê mùa lam lũ dãi nắng dầm mưa sớm ruộng trưa đồng…Nè anh nói thiệt đi, đừng có giả bộ lòng vòng.
Dạ chẳng giấu gì cô tuôi thơ tôi ở nơi đồng ruộng kỷ niệm thời thơ ấu vẫn còn mang. Mẹ tôi cũng tảo tần trong áo bà ba màu vải nâu mang hơi đất hơi bùn, tay cuốc vai cày qua xuân hạ thu đông, giọt mồ hôi thấm dần lên áo vá.
À vậy ra anh hai đây lâu ngày xa xứ nay trở về quê nhà tìm kỷ niệm ngày xưa, phải hông? Phải rồi đó cô nhưng mà sao tôi thấy mấy cô gái quê bây giờ không còn mặc áo bà ba nữa, gặp được cô đây là người thứ nhất đó;
Thì anh hai cũng biết đó cuộc đời người nông dân tảo tần, cơ cực, thương chiếc áo bà ba cũng cam phận hẩm hiu tủi thẹn trăm chiều, người đời chê áo bà ba dân dã quê mùa.
Hèn gì mà tôi thấy thôn nữ bây giờ cũng áo xanh áo đỏ, được may kiểu tây kiểu tàu lộng lẫy xênh xang, thương áo bà ba nép mình bên ruộng cạn đồng sâu, soi bóng lẻ loi trên dòng kênh vắng lặng.
Anh thương áo bà ba nên tìm về kỷ niệm nhưng biết mai có còn ai mặc áo bà ba…
Nhưng mà anh ơi cuộc sống đã đổi thay thì có những thứ dù mình không thích cũng phải chấp nhận, anh hãy sống theo thực tế chứ hoài niệm dĩ vãng hoài làm gì.
Làm sao mà không nhớ được hả cô?
Áo bà ba tình quê sao đậm đà
Màu áo vàng em gặt lúa đồng xa
Màu thiên thanh gặp anh chiều hò hẹn
Màu hoa cà em nói đợi người thương.
Áo ngày xưa tình anh vẫn đợi chờ
Mà ai giờ phiêu dạt cuối trời xa
Chuyện tình xưa giờ đây thành kỷ niệm
Áo ân tình ai mặc anh ơi…Áo ân tình ai mặc anh ơi…
Cô ba ơi tôi nói tôi thương là thương chiếc áo bà ba còn in dáng hình của mẹ chứ tôi có đợi ai tìm ai đâu mà cô lại trêu đùa. Thì vẫn còn đây một người con gái trong dáng áo bà ba giản dị quê mùa. Giản dị quê mùa mà tôi thương tôi quý, tôi ước…ước trọn đời được nhìn thấy cô mặc áo bà ba.
Anh ác lắm à nhen bộ anh muốn tôi trọn đời tay dầm rồi tay lái hả? Tôi nói thiệt với anh à nghen…Tôi cũng học trên thành phố hè mới về đây phụ ba má đưa đò. Ủa vậy té ra cô ba cũng là sinh viên nữa hả? Chứ sao! À sinh viên ở thành phố về mà cũng biết mặc áo bà ba nữa đó à! Thì cũng như anh tôi cũng ở nơi đồng ruộng, mở mắt chào đời đã thương lắm áo bà ba. Chiếc áo cũ mẹ cắt làm tả quấn cho con mùi vải nâu còn nồng nàn trong từng giấc ngủ, rồi những mùa mưa khi trời trở gió áo mẹ lại trở thành chăn đắp cho con.
Nhớ cây đòn gánh dầu dãi nắng mưa nặng oằn vai mẹ bạc màu thêm miếng vá, dù đến nơi đâu những phương trời xa lạ thoáng thấy áo bà ba tôi lại chạnh lòng. Cô ba à, thương ai thương chiếc áo bà ba, màu tím hoa cà ôm chiếc lưng thon.
Hổng dám đâu! Áo hoa cà là để ai đó đợi người thương, còn tôi đó hả? Tôi mơ ước áo hoa khăn hồng.
Bạn đang đọc: Lời bài hát Thương Áo Bà Ba
Bạn đánh giá chất lượng
bản lyrics
Xem thêm: Mặc áo bà ba mang gì đẹp? –
này như thế nào?
Tốt
Tệ
Source: https://thoitrangviet247.com
Category: Áo